Có một buổi chiều
tôi đứng đây
Ngóng cơn gió biển
thổi hây hây
Nhìn đám mây trôi về
phương Bắc
Mà lòng quặn nhớ tới
quê hương.
Có ai đó khi đã xa
quê mẹ
Có những buổi chiều
ngóng cơn gió quê hương
Có những đêm dài nhớ
cồn cào tiếng sóng,
Nhớ biển động gió nồm
nam lồng lộng
Nhớ cánh buồm lướt
sóng lúc bình minh
Nhớ bến cá xôn xao
khi hoàng hôn xuống
Nhớ nụ cười... nhớ
ánh mắt ngây thơ.
Có ai đó đã từng xa
quê mẹ
Có như tôi hôm sớm
nhớ quê hương.
Dục Mĩ – 06/6/1985

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét