Tên tôi là !
Cha mẹ sinh ra tôi và nuôi
tôi khôn lớn
Chắp cho tôi đôi cánh ước mơ
Cha mẹ tôi rất nghèo
Không cho tôi của cải và ép gả
vợ con
Chỉ cho một cái tên.
Tên tôi là !
Từ làng quê nhỏ bé của tôi
Đắm mình trong nắng biển khơi
Mênh mông cánh đồng muối trắng
Từ biển cả bao la
Êm êm tiếng sóng vỗ về reo ca
Từ lũy tre, đường làng, bờ
đê, dải cát
Cho tôi một tuổi thơ
Cho hoa cỏ bướm vàng
Tiếng sáo diều trong veo
Trong chiều hè, chiều quê
Cho những lá bàng rơi, vương
sắc đỏ
Rải trong sân trường, cả
trong mơ.
Tên tôi là !
Từ những đồng đội vừa mới kịp
quen nhau
Đã chia sẻ ngọt bùi, đã kết
tình đồng chí
Khi chung vui điếu thuốc, khi
uống chung chén trà
Lá thư cùng chung đọc, cùng
ngợi khen một cô gái, một vần thơ.
Đã cho tôi tin yêu, khát vọng
Nuôi cho tôi hồn thơ mãi trẻ,
mãi tươi
Cho thêm yêu quê hương, thêm
yêu cuộc sống
Tên tôi là !
Từ vần thơ đầu tiên rơi trên
trang giấy học trò
Từ mối tình đầu, đầy giận hờn
nhung nhớ
Từ lần hôn đầu tiên, đôi môi
người thiếu nữ
Từ cái buổi đầu tiên, khoác
trên mình áo cỏ
Và từ ngày đầu tiên cất tiếng
khóc chào đời
Cha mẹ đã cho tôi : cái tên
Nguyễn Hữu Tìn
Tên không mộng cũng không
xinh
Không duyên dáng hay bao hàm
ý nguyện
Chỉ là một cái tên tôi mang
theo trong đời
Chỉ là một cái tên tôi khát
khao làm đẹp.
Dục
Mĩ – 26/3/1984

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét