Em đừng ghen với những
gì quá khứ
Những thoáng say
mê, ngất hương tình,
Khi ngây thơ chưa
hiểu hết chính mình
Anh đã vấp phải bao
điều lầm lỗi.
Em đừng chấp với những điều lầm lỗi,
Của những tháng năm
anh đã đi qua.
Tuổi hai mươi ai mà
chẳng đôi lần
Có vấp ngã mới nên
người khôn lớn.
Hãy yêu anh
Những gì
anh còn đó
Là tia nắng
xuyên qua vòm lá biếc
Đến bên em
tia nắng sẽ trong lành.
Hãy yêu anh
Những gì
anh còn đó
Là lời thơ
thoảng say trong gió
Sẽ hát
cùng em trọn điệp khúc yêu thương.
Kênh Giang – Hải Phòng – 30/9/1987

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét