Ngày ấy em
còn bé “tí ti”
Em đi sinh hoạt hãy
còn “thiếu nhi”
Vui đùa
anh vẫn đôi khi
Ê, “cô bé tí” hãy
cười lên đi
Thẹn thùng
em khép hàng mi
Đôi môi mím chặt (chắc là giận anh).
Thời gian
thấm thoắt trôi đi
Em mười tám tuổi lớn
khôn hơn nhiều
Nắng chiều
cong vút hàng mi
Tóc thề em đã nguyện
lời cùng ai.
Để khi mỗi sớm sương mai
Để khi trưa nắng trắng
đồng lúa thơm
Để khi tắt
nắng hoàng hôn
Bâng khuâng, anh nhớ
một điều bâng khuâng.
Nhớ em lúc
tuổi thiếu nhi
Nhớ em lúc tuổi hãy
còn ngây thơ.
Kênh
Giang 28/9/1987

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét