(Tặng em Tuyến Kênh Giang)
Chỉ có một buổi chiều
Đi qua ngôi nhà ấy
Anh bâng khuâng xao
xuyến
Khi nhìn thấy dáng em.
Ơi
người em gái nhỏ
Dáng
xinh xinh dịu hiền
Yêu
em từ ngày đó
Anh
chưa tỏ thành lời
Mà
thầm yêu trộm nhớ
Sợ
rằng em sẽ buồn
Không
còn vô tư nữa
Khi
lời anh đã trao.
Năm tháng dần qua đi
Vì rằng anh vụng dại
Nên em đi lấy chồng
Lòng anh như hóa đá
Lạnh lùng nhưng khổ
đau.
Em
ơi em có biết
Có ngàn mũi kim châm
Có vạn con ong đốt
Trong lòng anh không em.
Khi em đi lấy chồng
Lòng anh chưa kịp tỏ
Khi em đi lấy chồng
Tim anh đành tan vỡ
Thành vạn mảnh li ti
Rải theo lối em đi.
Em ơi em có biết
Chỉ có một buổi chiều
Mà lòng anh khổ đau.
Kênh Giang 06/9/1987

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét