Em có biết vì sao anh hát
Lời đam mê, lời hát u buồn
Lời con suối mê man trong rừng lặng
Lời gió thét gào giữa biển khơi.
Và
tiếng đàn anh réo rắt mãi không nguôi
Lời
thầm thì của đêm dài vĩnh cửu
Từng
giọt đàn như từng giọt máu rơi
Như
tiếng vọng của cõi người đã chết.
Đó tiếng lòng anh đang tan nát đớn đau
Đó tim anh, hồn anh đang cào xé,
Thất vọng, chán chường, tan vỡ mộng thơ.
Trăng ngà say, gió cũng ngà say
Anh với gió và trăng hòa cùng rượu
Dìu nhau lang thang tìm nàng thơ.
Thôi
đã hết, em ơi thôi đã hết
Tiếng
hát này, thôi mãi u mê
Giọt
đàn này mãi là giọt máu rơi
Như
tiếng vọng của cõi người đã chết.
Kênh
Giang – 07/6/1991

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét