Khoảng chục năm về trước vào dịp nghỉ cuối tuần, tôi có một
người bạn ở quê lên chơi, bạn tôi mang theo mấy con cua gạch (quà quê mà),
chiều hôm đó tôi đã ăn hết cả một con khoảng nửa ký, phải nói là cua quê tôi
ngon thật, vì nó quá ngon nên sáng hôm sau tôi lại ăn thêm một con nữa. Buổi
tối hôm đó tôi thấy trong người có cảm giác bất an, toàn thấy cứ nặng nặng, bì
bì …, nên đành đi ngủ sớm. Đang thiu thiu thì ngón giữa bàn chân phải nhói đau,
sau đó từng cơn đau dồn dập, đốt khớp xương ngón chân sưng vù, đỏ tấy, cơn đau liên
tục, những cú cắn giật buốt tới tận óc, lúc đó tôi nghĩ nếu chặt chân mà hết
đau, tôi dám chặt ngay... Vốn cường tráng khỏe mạnh, ít bị ốm đau, nên tôi hoang
mang không biết mình bị làm sao. Lúc này người gai gai sốt, chân đau vật vã, từ
bé tôi chưa bao giờ bị đau như thế. Vào tối ngày nghỉ cơ quan không có người,
chẳng biết gọi ai, đau quá, đau không chịu được, chỉ có ngủ mới chịu được, nghĩ
thế tôi gắng dậy tìm vỉ thuốc ngủ, uống liền 2 viên, cơn đau vẫn hành hạ không
thể ngủ được, tôi uống 2 viên nữa, vẫn thế, vẫn đau không ngủ được, tôi liều
làm thêm 2 viên nữa thì thiếp được đi tới sáng.
Sáng dậy tôi giấu anh em đi viện 108 khám, về Hà Nội nhiều
năm rồi, nhưng có phải đi viện bao giờ đâu, chân thì đau cà nhắc đi hết chỗ
này, chỗ khác xét nghiệm, chụp phim, rồi lại cà nhắc về phòng kết luận ngồi chờ.
Đến lượt tôi vào, chị thượng tá bác sỹ xinh xắn (không nhớ được tên chị) bắt
tôi cho xem chân, hỏi han vài điều, rồi bảo tôi bị gút cấp, rối loạn lipit độ
1, dặn dò tôi những điều phải kiêng kỵ khi điều trị… Tôi xuống nhà thuốc lấy
được đến cả ký thuốc tây, rồi cà nhắc ra về. Trời ạ, sao mà phải kiêng nhiều
thế, tôi thuộc loại người … thích đủ thứ, kiêng thế này sao chịu nổi. Nhưng mà
chân đau lắm, tuy không đau bằng tối hôm trước nhưng vẫn cứ là những cú cắn từ
chân buốt thấu óc… Tôi uống thuốc tây mấy ngày thì đỡ, tôi xin nghỉ phép về nhà
chữa bệnh.
Đầu tiên tôi tìm đọc tất cả các bài viết về bệnh gút trên
mạng, qua đó biết được bệnh gút chữa thuốc tây không thể khỏi, phải kết hợp
điều trị bằng Đông y. Cũng qua mạng tôi biết nhà thuốc của lương y NHT (gần
BIC) Hải phòng có thuốc chữa gút hay, tôi vội sang khám, ông T không có nhà, có
một cô khám cho tôi, rồi cắt cho 10 thang thuốc. Tôi về sắc uống, cha mẹ ơi
thuốc gì mà đắng khủng khiếp, vì bệnh tôi phải cố nuốt hết 10 thang, chân nó
vẫn thế, chẳng đau thêm mà cũng chẳng khỏi. Lại nghe mấy bà ở chợ nói có chị cắt
thuốc Nam bên tận Sông Khoai, Quảng Yên chữa bệnh xương khớp, vợ chồng tôi hỏi
thăm mãi, đi ê mông mới tới nơi, thấy nhà chẳng ra nhà, mà lều không giống lều,
một điện thờ, dưới bóng một cây đề, hai gian chuồng chất củi và lá. Chị chủ có
vẻ dở dở … người đen đúa, bẩn bẩn, chị ta cũng chẳng xem, chẳng khám, nghe bảo
bị đau chân thì bốc cho 5 túi ni lông củi khô, lá khô, bảo cứ về sắc uống thay
nước hàng ngày, khi nào hết thì sang lấy tiếp. Thôi thì vì chân đau mà phải
uống, uống hết cũng chẳng thấy sao, vẫn vậy các bác ạ. Thôi đành phải nuốt
thuốc tây, cứ đau là nhồi cochisin vào cho nó đỡ mà đi làm. Thời gian cứ thế
trôi đi, trong vài năm tôi sống chung với gút, đau thì uống thuốc, hết đau thì
lại nhậu, thi thoảng vẫn thịt cầy, thịt trâu, bia bọt, mực nướng, tôm cua…Tôi
chả sợ gì cả, cũng cố giảm cân, giảm nhậu, nhưng khổ lắm … , thi thoảng lại hưởng
trận đau, hết đau chân lại đau khớp, hết sưng ngón cái lại đến sưng ngón giữa,
có lúc đau không bò lên được cầu thang.
Thôi thì có bệnh phải vái tứ phương, trong thời gian đó tôi uống đủ các loại thuốc, thuốc tây, thuốc Mán, thuốc Thổ, thuốc Mường…củ bình vôi, viên gút Tấm Bình, lá sa kê, củ ráy dại…cà phê, cà pháo đều đều (có tài liệu nói uống cà phê đỡ gút)…mãi rồi thành quen, chẳng quan tâm mấy đến nó nữa. Thời gian đầu cứ khoảng 1 năm thì nó lại đau lại 1 lần vào dịp đầu hè, sau đó khoảng 6 tháng 1 lần, vài năm gần đây thì thường xuyên hơn, cứ nhậu vào về là đau luôn, nó không đau như trước, nhưng cũng đủ khổ sở vì nó, thuốc tây thì chỉ giảm đau tạm thời, viên Tâm Bình thì phải dài lâu, mà uống nhiều thuốc tây lại bị đau dạ dày, một lần tôi bị đau dạ dày cấp phải đi cấp cứu… khổ lắm ai ơi…
Thôi thì có bệnh phải vái tứ phương, trong thời gian đó tôi uống đủ các loại thuốc, thuốc tây, thuốc Mán, thuốc Thổ, thuốc Mường…củ bình vôi, viên gút Tấm Bình, lá sa kê, củ ráy dại…cà phê, cà pháo đều đều (có tài liệu nói uống cà phê đỡ gút)…mãi rồi thành quen, chẳng quan tâm mấy đến nó nữa. Thời gian đầu cứ khoảng 1 năm thì nó lại đau lại 1 lần vào dịp đầu hè, sau đó khoảng 6 tháng 1 lần, vài năm gần đây thì thường xuyên hơn, cứ nhậu vào về là đau luôn, nó không đau như trước, nhưng cũng đủ khổ sở vì nó, thuốc tây thì chỉ giảm đau tạm thời, viên Tâm Bình thì phải dài lâu, mà uống nhiều thuốc tây lại bị đau dạ dày, một lần tôi bị đau dạ dày cấp phải đi cấp cứu… khổ lắm ai ơi…
Nhiều năm tháng dài dài tôi vẫn vậy, nhưng dần dần cũng
kiêng bớt rượu, bia, ít thịt cầy, thịt cáo… thể trạng cũng giảm được chục ký,
từ 84 ký xuống còn 74. Năm nào khám sức khỏe định kỳ cũng làm cái gút mãn… Tôi
nghĩ chắc đời mình chả khỏi được gút, lúc bố tôi ốm rồi lúc bố mất tôi vẫn bị
đau, cả trăm đường khổ. Một hôm, cũng đang trong dịp nghỉ cuối tuần, tôi đang
bị đau mà có việc phải đi không thể bỏ được, tôi đành lên nhà anh y sỹ ở viện
Hải quân đã nghỉ hưu ở Chợ Tổng (Lưu kiếm), nhờ anh tiêm trực tiếp vào chỗ đau
(dù biết tiêm là không tốt), anh tiêm cho tôi và bảo sao để đau thế, về cứ lá
vối tươi mà uống, tôi cũng chẳng để ý mấy, vì uống đủ thứ trên đời rồi có tác
dụng gì đâu.
Trường vợ tôi dạy có đến mấy cây vối, người ta chặt đi
chẳng hết, vợ tôi nghe nói, lấy về cho
tôi uống thử, uống nước vối tươi cũng hay hay, lại dễ làm, thế là từ đó ở cơ
quan hay ở nhà, mỗi ngày tôi hãm và uống hết một bình vối tươi, cũng chẳng uống
thuốc tây, thuốc ta gì nữa. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, công
việc cứ cuốn đi, tôi không thấy bị đau trở lại, người thấy nhẹ nhõm, thanh
thoát. Tôi cũng không dám chắc là mình đã khỏi; một hôm tôi bảo vợ đi mua thịt
cầy về, tôi ăn một bữa no say, hôm sau cũng không bị đau, sau đó tôi ăn cua
gạnh, ghẹ, tôm … nhiều lần, nhưng cũng không thấy đau. Lâu rồi không đau nữa, tôi cũng không đi khám
lại, nhưng giờ tôi như người bình thường lại nhậu nhẹt, thịt cầy, thịt trâu,
tôm cua, mực, cá đủ cả… Lại sành về các loại cây vối, quanh khu tôi ở, nhà nào
có cây vối ngon tôi đều biết; cây vối ngon phải là vối kê (lá nhỏ, dầy, xanh
vàng), vối thường lá to không ngon, không dùng lá vối già, lá vối ngọn vì nó
quá đắng…
Tôi viết lại chuyện tôi bị gút là như thế, có thể tôi đã
khỏi, nhưng thực ra cũng chẳng biết là khỏi được do loại thuốc gì, kiểu gì…vì
tôi uống đủ thứ thuốc. Hiện nay tôi khỏe, ăn ngủ được. Chủ nhât này lại có hẹn với
bạn đi nhậu lợn mẹt, nhậu thì … nhậu… có sao đâu./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét